Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

Chương 17

9:37 sáng – 16/07/2024

Khách sạn sáu sao Đế Hào.

Hạ Tịch Quán bước vào sảnh lớn, định đi thang máy lên tầng thì gặp Khổng Chân Nhi.

“Hạ Tịch Quán, cô cũng đến đây sao? Nhìn kỹ đi, đây là khách sạn sáu sao Đế Hào, nếu không phải sinh nhật Tiểu Điệp mời cô đến thì chắc cả đời cô cũng không bước chân vào nơi cao cấp này!” Khổng Chân Nhi cười đầy kiêu ngạo.

Hạ Tịch Quán nhấn thang máy, giả vờ thở dài: “Chó giữ nhà của ai đây, không buộc dây lại để ra ngoài cắn người.”

Vẻ mặt Khổng Chân Nhi thay đổi: “Cô!”

Khổng Chân Nhi nhìn chiếc váy ren trắng Hạ Tịch Quán đang mặc, cô ta ngạc nhiên, nhanh chóng nói: “Hạ Tịch Quán, chiếc váy này lấy từ đâu ra? Đây là thương hiệu MOO nổi tiếng thế giới, chiếc váy cô đang mặc là trang phục trên sàn catwalk của MOO trong Tuần lễ thời trang Milan mùa hè này. Hai hôm trước tôi còn thấy trên tạp chí thời trang, sao cô lại có?”

Khổng Chân Nhi là fan của MOO, không chỉ riêng cô ta mà các quý bà, quý cô ở Hải Thành đều săn lùng những mẫu mới của MOO qua nhiều cách khác nhau, ai mua được đều khoe khoang một phen. Chỉ tiếc là phong cách của MOO quá cao, quá đắt và luôn giới hạn số lượng nên ít người mua được. Khổng Chân Nhi không có may mắn đó.

Bây giờ chiếc váy trên sàn catwalk của MOO lại được Hạ Tịch Quán mặc, cô ta sốc thực sự.

Hạ Tịch Quán biết đây là MOO, cô đang nghĩ nếu nói với Khổng Chân Nhi rằng cô không chỉ có một chiếc của MOO mà còn có cả tủ thì liệu Khổng Chân Nhi có ngất ngay tại đây không?

Nhưng MOO là do Lục Hàn Đình chuẩn bị, không phải đồ của cô, không thích hợp để mang ra khoe.

Nhìn ánh mắt Khổng Chân Nhi lộ vẻ kinh ngạc và cực kỳ hâm mộ, Hạ Tịch Quán đi vào thang máy, cười nhạt: “Muốn biết à? Tôi không nói cho cô đâu.”

Tâm trạng Khổng Chân Nhi phức tạp, cô ta chán ghét Hạ Tịch Quán trước mặt này, nhất là dáng vẻ yêu kiều của cô, ánh mắt ghen tị tức giận: “Hạ Tịch Quán, cô chắc chắn mặc hàng giả cao cấp.”

Nói xong, Khổng Chân Nhi cũng bước vào thang máy, kéo chiếc váy của Hạ Tịch Quán rồi dùng sức xé ra.

Cùng với tiếng xé vải vang lên, chiếc váy của Hạ Tịch Quán bị rách một đường.

Đôi mắt Hạ Tịch Quán đột nhiên lạnh lùng: “Khổng Chân Nhi, cô đang làm gì vậy?”

Khổng Chân Nhi cười không chút sợ hãi: “Hạ Tịch Quán, tôi không hiểu cô nói gì, tôi chẳng làm gì cả. Nếu cô nói tôi xé hỏng váy cô, cô có bằng chứng không?”

Hạ Tịch Quán bước tới, túm lấy váy của Khổng Chân Nhi và xé một đường.

Roạc.

Chiếc váy của Khổng Chân Nhi cũng bị rách.

“Hạ Tịch Quán, cô!” Khổng Chân Nhi tức giận, không ngờ Hạ Tịch Quán chẳng những nhanh mồm nhanh miệng, còn hung hăng như vậy, trả đũa lại.

Hạ Tịch Quán cười lạnh, cô luôn cảm thấy Khổng Chân Nhi gần như phát điên khi bị chèn ép bởi một đứa nhà quê mà cô ta khinh thường.

Lúc này thang máy đến nơi, cửa mở ra, Lý Ngọc Lan vội vàng đến đón: “Tịch Quán, váy của con sao lại hỏng rồi, váy hỏng thì làm sao tham gia tiệc sinh nhật được. Con lên lầu thay váy khác đi, trên lầu có sẵn mấy chiếc váy đẹp, con chọn cái nào thích.”

Hạ Tịch Quán lên lầu, thấy phòng treo mấy chiếc váy rất đẹp.

Lúc này, người giúp việc nói: “Tịch Quán tiểu thư, chiếc váy này là đẹp nhất, cô chọn chiếc váy này đi.”

Hạ Tịch Quán nhìn thoáng qua, chiếc váy trên tay người giúp việc là váy công chúa màu hồng đính kim cương, cũng là của MOO, vừa nhìn đã biết là váy cho cô công chúa nhỏ mặc trong tiệc sinh nhật.

Đôi mắt Hạ Tịch Quán hiện lên nụ cười, cô tiện tay chọn một chiếc váy khác: “Tôi không thích chiếc váy đó, vẫn nên mặc chiếc này đi.”

Người giúp việc vội vàng: “Tịch Quán tiểu thư, chiếc váy này đẹp hơn nhiều, cô mặc cái này đi.”

Hạ Tịch Quán nhìn người giúp việc: “Chỉ là một chiếc váy thôi, cô vội gì chứ?”

Bị Hạ Tịch Quán nhìn như vậy, người giúp việc có chút chột dạ, cô ta cảm thấy đôi mắt Hạ Tịch Quán quá trong sáng, như đã nhìn thấu điều gì đó.

Người giúp việc cười mỉa: “Tôi chỉ muốn cô Tịch Quán diện đẹp tham gia tiệc, để mọi người đều khen cô.”

Hạ Tịch Quán gật đầu: “Ờ, nếu đã nói vậy, tôi sao có thể phụ lòng cô chứ, mặc chiếc váy này đi. Tôi đi thay đồ, cô ở ngoài đợi.”

Trong tiệc sinh nhật, Hạ Chấn Quốc đã bỏ ra rất nhiều tiền để mời các thiên kim, công tử và những phu nhân giàu có của Hải Thành đến dự, khách mời cười nói vui vẻ.

Công chúa nhỏ Hạ Tiểu Điệp hôm nay được các thiên kim vây quanh. Nhìn thấy Lý Ngọc Lan tới, Hạ Tiểu Điệp nhanh chóng chạy tới, nắm lấy tay mẹ, nhỏ giọng nói: “Sao rồi mẹ, Hạ Tịch Quán đã mặc chiếc váy công chúa kia chưa?”

Lý Ngọc Lan mỉm cười gật đầu: “Mặc rồi.”

“Tốt quá, vì Hạ Tịch Quán mà chúng ta đã chịu nhiều thiệt thòi, hôm nay nhất định phải khiến cô ta bẽ mặt. Chỉ tiếc là con chưa được mặc chiếc váy MOO đó.”

Lý Ngọc Lan gật đầu: “Muốn đạt được mục đích thì phải hy sinh, đợi khi danh tiếng của Hạ Tịch Quán bị hủy hoại, mẹ sẽ tìm cách mua cho con một chiếc váy MOO.”

Hạ Tiểu Điệp vui vẻ, ôm tay mẹ làm nũng: “Mẹ, mẹ đối xử với con thật tốt.”

“Được rồi, chuẩn bị chút đi, đợi lát nữa Hạ Tịch Quán xuống, kịch hay sẽ bắt đầu!”

Hạ Tiểu Điệp trở lại chỗ bạn bè, một cô bạn hỏi: “Tiểu Điệp, nghe nói cậu mua chiếc váy công chúa của MOO, sao cậu không mặc cho bọn tớ ngắm?”

“Đúng vậy, Tiểu Điệp, váy công chúa của MOO chắc chắn rất đẹp.”

Hạ Tiểu Điệp cười: “Các cậu đợi chút, tớ đi thay ngay.”

Lúc này Khổng Chân Nhi kéo tay Hạ Tiểu Điệp lại: “Tiểu Điệp, nhìn kìa, Hạ Tịch Quán xuống rồi.”

Hạ Tịch Quán thực sự đã xuống, cô đang mặc chiếc váy công chúa của MOO đó. Chiếc váy xếp li màu hồng khiến cô nhỏ nhắn, mềm mại. Kiểu dây thắt lưng làm eo cô trở nên mềm mại, khí chất trong sáng xinh đẹp, như một cô công chúa nhỏ.

Đại sảnh vừa nãy còn cười nói vui vẻ, bây giờ yên tĩnh, ánh mắt mọi người đều dừng lại trên người Hạ Tịch Quán.

Ánh mắt mọi người hiện lên vẻ ngạc nhiên.

Tay Hạ Tiểu Điệp nắm thành quyền, mặc dù Hạ Tịch Quán mặc váy công chúa của MOO nằm trong kế hoạch của cô ta nhưng nhìn thấy dáng vẻ khiến mọi người chú ý, cô ta lại hận không thể khiến Hạ Tịch Quán biến mất ngay lập tức.