Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

THANH LÊ

Tôi đã từng tự tay xé bức thư tình của cậu học sinh đứng đầu lớp, và ngay trước mặt anh ấy, tôi đã nói: “Tôi không hẹn hò với kẻ nghèo nàn.” Nhiều năm sau, tôi gặp lại Giang Úc Bạch tại buổi hòa nhạc do anh tổ chức. Một fan nhiệt tình hỏi: “Có người nào khiến anh mãi không quên từ thời học sinh không?” Ánh mắt lạnh lùng của Giang Úc Bạch xuyên qua đám đông và dừng lại ở tôi. “Có.” “Nhưng tôi hy vọng suốt đời này, cô ấy sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa.”

TA TRỞ VỀ SAU KHI BỊ DÂNG CHO NƯỚC ĐỊCH

Hai nước giao tranh, Hoàng hậu hiến kế dâng ta làm tặng phẩm cho quân chủ nước địch.

“Quý phi là mỹ nhân đệ nhất thiên hạ, chắc chắn có thể làm đại vương vui lòng, duy trì hòa bình cho hai nước.”

Chu Hạc đồng ý, tự tay rót canh lạc tử cho ta uống: “Nguyên Ý, trẫm hứa sẽ đón nàng về, chúng ta sẽ còn có con.”

Ngày ta bị đưa đi, cha mẹ thanh cao cả đời đã nhảy hồ tự vẫn.

Ca ca dẫn binh truy đuổi ra ngoài quan ngoại, bị loạn tiễn bắn chết.

Sau đó, Đại Chu thắng trận nhưng Chu Hạc không đón ta về.

Hắn nói ta thông địch phản quốc, phái thích khách đi giết ta.

Đáng tiếc là Chu Hạc không biết, ta đã sớm trở về kinh thành, ẩn náu trong Thái y viện, mỗi ngày sáng tối, ta đều đến bắt mạch bình an cho hắn.