Bạn gái của Luân Thanh nghe đến đây, mà tỏ vẻ vô cùng lo lắng, cô nói với anh rằng: “Được rồi anh đừng quá bi quan như vậy, em nhất định sẽ đến đó giúp anh mà, em sẽ không để anh phải hối hận cả đời này đâu, và anh đang ở đâu chứ, hãy gửi địa chỉ cho em đi, em sẽ đến sớm nhất có thề…”
Nghe những lời nói từ cô, anh cảm thấy thật vui, cảm giác lòng nhẹ nhõn anh đáp: “Được rồi anh cảm ơn em rất nhiều, và giờ anh sẽ gửi địa chỉ liền, em nhớ đến sớm nhé…”
Cô gái bên điện thoại mỉm cười, mà trả lời ừ. Sau đó bọn họ cũng đã tắt máy. Lúc này anh cũng đã gửi địa chỉ qua cho cô, trong khi cô nhìn địa chỉ kia, mà vội vàng rời khỏi chỗ làm việc, cô nói với các nhân viên của mình rằng:
“Tôi có việc bận nên phải xử lý vài ngày, vậy nên hãy thay tôi quản lý công ty này…”
Nói rồi bọn họ đã chuẩn bị tất cả đồ đạc, và bảo bạn gái của Luân Thanh nằm xuống dưới giường, để bắt đầu ca truyền máu từ cô qua người Long Long…
Mọi thứ đã sẵn sàng và bắt đầu, cứ như vậy thời gian trôi qua một lát lâu, ca truyền máu cũng đã xong, họ cũng đã rút ống tim ra khỏi người của hai người, bác sĩ lên tiếng: “Bây giờ cần phải có thời gian, để chờ đợi xem thử cậu ấy có tỉnh lại hay không…”
Bạn gái Luân Thanh nằm trên giường, với vẻ mệt mỏi đáp: “Phải bác sĩ nói đúng đó, còn giờ anh cũng phải nên nghỉ ngơi đi, để còn có sức khỏe mà chăm sóc cậu ấy nữa…”
Luân Thanh mỉm cười trả lời, nụ cười hạnh phúc trên môi: “Phải Em nói đúng Ngọc Như, anh sẽ bắt đầu nghỉ ngơi, để có sức khỏe để chăm lo cậu ấy, cho tới khi cậu ấy tỉnh lại…”
Nói rồi anh đã ngồi trên chiếc ghế, chỗ cũ Long Long để chờ đợi cậu tỉnh lại, và thậm chí nghỉ ngơi, thế là anh đã chìm trong sự mệt mỏi, mà ngã gục xuống người cậu lúc nào cũng chẳng hay, ánh mắt lờ mờ chìm trong màn đêm, bởi cơn buồn ngủ….
Còn Ngọc Như thì đột nhiên cảm thấy ghen, khi người yêu của mình, lại quan tâm một người khác như thể, nhưng rồi cô cũng mặc kệ cho qua, bởi hai người là bạn….